September 28, 2008


  •  

    Cách đây vài tuần tôi được đưa đi thăm nhà thơ THT, ở gần nhà tôi.  Tuy tôi nghe tiếng ông đã lâu và rất quý trọng ông như bậc huynh trưởng nếu không nói là thầy, nhưng vì tính tôi nhát và ít khi muốn gặp ai do đó tôi chưa tìm đến thăm ông. 

     

    Nhà ông ở trong khu sleepy hollow, những nhà chung quanh có vẻ cổ kính.  Đường vào ngõ nhà ông, ngay đầu phố có cây hoa rất to và hoa nở cũng rất to.  Mỗi cái hoa to như cái đĩa bàn. Rất tiếc tôi đã chẳng mang máy chụp ảnh theo.  Nhà ông có rất nhiều furniture rất đặc thù.  Cái coffee table của ông bằng gỗ có chạm trỗ, điêu khắc rất tinh vi, rất mỹ thuật.  Trên tường treo tấm tranh rất to nhưng đã bị vải che phủ để tránh bụi.  Vợ ông muốn kéo tấm vải ra cho tôi xem nhưng tôi sợ phiền hai ông bà nên ngăn lại.

     

    Ông THT làm thơ đã có bài đăng trên các tạp chí nổi tiếng ở Sài Gòn lúc tôi còn chỉ tập tành đọc báo thiếu nhi.  Hiện ông làm chủ một cái nhà in bỏ túi ông in nhiều tập thơ rất đẹp.  Khi tôi về ông cho rất nhiều quyển thơ chắc phải đọc lâu lắm mới hết.  Bà vợ của ông cũng rất văn nghệ bà cứ mang hết quyển này đến quyển khác bảo mang về.

     

    Tôi lật quyển thơ tình miền nam và thấy có nhiều bài thời xưa, trước năm 75.

     

    Ẩn

     

    Em về nắng trải chiêm bao

    Gió thơm mùi áo, ngọt ngào mùi da

    Ta đây ẩn bóng chiều tà

    Lòng khe khẽ động nhạt nhòa theo em.

     

    Cao Xuân Tứ

     

    Gởi người dưới mộ

     

    Trời cuối thu rồi em ở đâu

    Nằm trong đất lạnh chắc em sầu?

    Thu ơi đánh thức hồn ma dậy

    Ta muốn vào thăm nấm mộ sâu.

     

    Đinh Hùng

     

    Không đêm nào buồn bằng

     

    Không đêm nào buồn bằng đêm nay

    Mưa ướt hiên ngoài, lệ ướt tay

    Thu ơi, em chết phương nào đó

    Sao mộ ai xanh giữa lòng này

     

    Đynh Trầm Ca

     

    Hồn Thu Bạc

     

    Sáng qua thu bạc trắng hàng dương

    Người bước đi xanh mộng bình thường

    Tôi thấy hiu hiu lòng mưa bụi

    Và hồn say rượu ẩm hơi sương

     

    Người đi bỏ sót lại môi cười

    Và áo vàng hoa cúc nhung tươi

    Tôi mơ người biến thành chim sáo

    Bay dưới tàn thu hót ngậm ngùi

     

    Người đi bỏ sót lại mùi hương

    Ơi thịt da xưa quá lạ thường

    Tôi thở lấy tàn hơi hám cũ

    Mà sầu xé dạ rách tang thương

     

    Chẳng thà người như bông hoa bưởi

    Nở trắng vườn hương một sớm hồng

    Tôi cũng cầm lòng men rượu đắng

    Bên trời thu bạc nhạn sầu đông

     

    Đêm nay tôi ngồi giữa vườn sao

    Nhấp rượu tàn canh say giải sầu

    Cây nhớ thương người cây rụng lá

    Tôi nhớ thương người mơ kiếp sau.

     

    Hoàng Ngọc Châu

     

     

Comments (3)

Post a Comment

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *