September 3, 2008
-
Giờ ăn trưa đi bộ, nghe tiếng nhạc vẳng từ Washington Park gợi cho tôi nhớ lại thêm một ngày thứ Tư. Công viên thấy vắng hẳn đi không còn đông như những ngày thứ Tư chợ ngoài trời mới bắt đầu. Cái máy chụp hình đi đâu tôi cũng mang theo giờ như đã quen không còn thấy nặng nữa.
Hai tấm ảnh chụp ở chợ ngoài trời trong công viên Washinton Park. Chụp hình này vì thấy áo đỏ phản chiếu màu dù xanh rất đẹp mắt.
Có lẽ tôi ôm đồm nhiều quá. Đọc Cuộc đời của Oscar Wao và The Lord of The Rings xen kẻ với nhau có nhiều đoạn khá hay nhưng tôi không có thì giờ dịch chơi. Công việc làm trong sở, và việc nhà làm tôi mệt nhoài. Thỉnh thoảng muốn viết cái gì đó nhưng thấy đầu như đặc sệt, mắt ríu lại. Bỗng nhiên mọi hứng khởi của tôi không còn nữa. Đầu tôi nặng trĩu, mệt mỏi, tôi không thể suy nghĩ hay sáng tạo. Tôi làm việc như một cái máy.
Tôi xem ba bộ phim The Lord of the Rings với tham vọng viết một bài so sánh giữa phim và truyện. Tự hỏi tại sao Tolkiens lại chọn Frodo làm người mang chiếc nhẫn đi hủy diệt, có phải vì Frodo là người không mê chuộng quyền lực?
Đến chơi nhà một người trong họ thấy có nhiều cà pháo và cà tím. Trái cà tím làm tôi nhớ câu thơ của Phạm Thiên Thư.
Đường về hái nụ mù sa
Theo nhau dài một nương cà tím thôi
Thôi thì em chẳng yêu tôi
Leo lên cành bưởi khóc người rưng rưng
Tôi vẫn thường hay hỏi ấm ớ tại sao theo dài một nương cà tím mà không là cà chua hay cà pháo.